Anh không chuết đâu em?
Dẫu mai anh có nằm lại nơi này,
Nơi mà hằng đêm đạn bom bốc cháy....
Anh không chết đâu em?
Dù mai anh không còn ghì tay súng,
Tay
súng nào, tìm tiếng em qua tiếng đạn
Anh
không chết đâu em?Dù mai đất Mẹ ngày hoà bình - Anh không còn?
Thì xác anh nằm lại đây cũng hết dấu đạn bom.
Anh không chết đâu em!
Chết sao được khi quê hương còn khói lửa?
Anh
không chết đâu và còn say với địa lôi
Còn
say với lỗ châu mai trong ánh hỏa châu rơi,Anh không chết đâu em!
Anh phải sống để nghe bom nổ
Anh không chết để quên đi đau khổ?
Anh phải sống để kể chuyện mai sau,
Anh
không chết để quên đi thương đau?
Anh
không chết để làm người Việt - Nam ta.
Anh không chết đâu em?
Anh vẫn sống giữa tình yêu bao la đất trời,
Em thân yêu của anh ơi!
Trong tình yêu quê hương có cả em!
Vì thế anh không chết và phải sống em ơi!
Cho
dù ta lấy đá thay cơm một đời?
Anh
không chết đâu em?Hãy chờ anh em nhé! Rồi anh sẽ về....
Về
bằng chuyến xe đi giữa ba quân
Trong
ngày vinh quang dân Tộc rước đuốcNếu mai anh có về bên đồng đội trong chiếc quan tài gói buộc
Thì em ơi! Anh không chết đâu em?
Anh
vẫn sống đây, trong lòng người sống!
Anh
không chết đâu em?
Nguyễn Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.