Em - Sài Gòn
Em - Sài Gòn
Ta xa Em nhé! Em Sài Gòn!
Em tiễn ta đi trăng hết non
Em thả nỗi buồn qua khóe mắt
Em hờn dỗi mím làn môi son
Thôi nhé Sài Gòn. Em của anh!
Mai này phố thị vẫn màu xanh
Còn ta muôn nẻo lạc chân bước
Em khóc còn ai mà dỗ dành?
Hãy trẻ mãi nghe Bến Bạch Đằng
Đừng buồn chẳng có anh đêm trăng
Bến Thành đừng thẹn vành môi đó
Thương Xá mỗi chiều Em nhớ chăng?
Anh đi khói bụi bám yêu thương
Nhớ lắm Em, con đường Tú Xương
Gia Định còn không chiều ngã bóng
Từng trong chiếc lá, rụng tơ vương
Quán vắng đêm khuya anh bỏ lại
Ngỡ ngàng ly rượu vị môi Em
Cơn say tình ái, anh chưa tỉnh
Đã vội bước đi mặc bóng đêm.
Chia tay, Em chẳng nói câu nào?
Tiếng hát môi Em, thôi cất cao
Vành nón Em hiền nghiêng dưới nắng
Sài Gòn ơi! Biệt ly buồn sao!
Bài thơ anh viết còn dang dở
Em khóc từng vần, Em nhớ mong
Thương kẻ lãng du nơi xứ lạ
Cây cầu bắc nhịp vẫn chưa xong?
Hãy khóc đi Em, để mộng phai
Tóc thôi buông xõa níu thân trai
Biệt ly êm ái, khẽ câu nói
Anh sẽ về chung bước gót hài ./.
Tà áo trắng Em loang cuộc tình
Tung bay còn vẹn tuổi băng trinh
Sài Gòn em hỡi, ngày về lại!
Ngày của yêu đương, của chúng mình
Nguyễn Hải (Sài Gòn 12/3/2011)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.