Lạc Hồn Ca
Lạc Hồn Ca
Hồn ta lơ đểnh giữa cơn say
Nhấp chén men nồng, vị đắng cay
Tê buốt tim gan trên nhịp thở
Và tơ tưởng mộng bến hoa này
Lơ láo nơi đây một gã cuồng
Hồn theo gió cả, nhập trăng suông
Trăng khuya le lói đêm kỳ bí
Rợn tiếng em cười giữa khói buông
Em Nhã Phương ơi! Đêm phấn hoa
Cháy bùng lửa hận mảnh tình ta
Mảnh tình trôi tận vào huyền thoại
Xót lại ái ân bám thịt da
Mười năm cách biệt, ơi mười năm!
Nửa quả địa cầu, nửa biệt tăm
Xa quá em ơi! Vùng kỷ niệm
Tuổi thơ in dấu tuổi trăng rằm
Em hỡi yên nằm chốn mộ sâu
Có nghe tiếng khóc của anh sầu?
Trên đây dương thế đà rơi lệ
Nhỏ xuống tuyền đài những giọt châu
Phù dung một đóa dệt hồng nhan
Tuổi ngọc chưa tròn, nay sớm tàn
Đây cánh nhung huyền, nồng phấn bướm
Hồn anh đã ngã phía trời tan...
Lạc xứ Liêu Trai, em hiện hình
Trong đêm ma quái có đôi mình
Hồn trai phóng đãng, hồn trinh nữ
Hợp cẩn trao nhau khóe mắt xinh
Màu trời xiêm áo của mê ly
Tiết điệu nghê thường, môi nữ nhi
Nốc chén đa tình mùi rượu mộng
Hồn say nhảy múa cùng trời si
Dạ tiệc đêm nay giữa khói mơ
Vô tư em hát, anh làm thơ
Vầng trăng thái cổ, lũ Hồng Hạc
Tìm đến reo vui những dại khờ
Đam mê đánh cạn chén yêu đương
Ta gọi tên em "nàng Nhã Phương"
Em đáp lời ta "chàng Nguyễn Hải"
Tiếng em đồng vộng giữa canh trường ./.
Nguyễn Hải Matxcơva 30/5/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.