( Đứng ngắm trăng trên cầu Sông Hàn - Đà Nẵng)
Tâm Sự Nàng Trăng
Em nay đẹp quá trăng ơi!
Trần gian ghé xuống anh mời rượu ngon
Thẹn chi mà núp đầu non
Cho đời mong ngóng chẳng tròn cuộc vui
Xá chi con mắt em cười
Mà yêu đến thế hỡi người thi nhân?
Van em ghé xuống cõi trần
Một giây bầu bạn muôn phần nhớ em!
Đêm nay lại nữa một đêm
Cô đơn rượu cạn cho mềm môi anh
Vần thơ khóc giữa năm canh
Trông xa dáng Nguyệt treo cành phôi phai.
Tương tư bỏ lửng đêm dài
Yêu thương đong lại một hai chén sầu
Chờ em, chờ đã bao lâu?
Vô thường chân bước, hay lầu thơ nghiêng.
Gọi em trong cõi cuồng điên
Tên em lạc tận.... xứ phiền trăng ơi!
Xuống đây với trận không lời
Rượu say anh kể chuyện đời em nghe.
Sợ gì thiên hạ cười chê?
Tiết ngoan trinh bạch, cứ mê anh hùng
Hồn thiêng bước giữa ung dung
Tấm thân tự tại.... với cùng non cao.
Này đây dải Yếm lụa đào
Dâng lên dáng ngọc mặc vào đêm thanh
Cùng nhau lạc xứ Vô Danh
Mà xem thơ họa bức tranh kẻ trần.
Thấy gì trong bể thế nhân?
Phải chăng một kẻ lê thân cõi sầu
Buồn chi chuyện thế gian đau?
Niềm vui dệt bởi khung màu điêu ngoa.
Tình này nâng bước kiêu sa
Mộng đời trai trẻ hóa già tim si
Rồi đây trong gót biệt ly
Còn chờ câu nói hạn kỳ trăng ơi! ./.
Nguyễn Hải (Đà Nẵng 16/5/2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.