Vô Thường
Trăng về giũ áo phong sương
Nghiêng nghiêng núi đổ dặm đường thiên thu
Tình xa phiêu bạt mây mù
Tiếng đàn ai oán tựa ru đoạn trường
Đảo điên trong kiếp vô thường
Cố hương xa vắng con đường rêu phong
Thả hồn vào cõi hư không
Cho say mộng tưởng mênh mông đất trời ./.
Nguyễn Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.