Ẩn Mình (Nguyễn Hải --Xướng)

Ẩn mình một cõi giữa hoang tàn
Ngoảnh mặt cười đời, kệ thế gian
Vạn kiếp nơi đây, chân lãng tử
Trăm năm chốn đó, má hồng nhan
Yến Oanh vội hót cùng sông suối
Ong Bướm đua bay với núi ngàn
Sợi tóc phai màu đêm thức trắng
Vai gầy nhạt bóng ngày cơ hàn ./.
                                      Nguyễn Hải

Tình xưa - Duyên ấy (Y Như -- Họa)

Một bóng người đi, ắt chửa tàn?
Câu thơ ngự đó giữa không gian
Tôi chờ mỏi cánh đời chim khách
Kẻ đợi phờ râu kiếp mộng nhan
Nguyễn Hải, chàng đừng buồn gió núi?
Y Như, thiếp vẫn thẹn mây ngàn!
Tình xưa có trả ngày mong nhớ?
Duyên ấy về đây cố gắn hàn....
                                  Diệp Y Như

Hỏi Chàng (Y Như --Xướng)
Bao năm gặp lại, chàng vui không?
Để thiếp hong thơ ấm gió đông
Mắt nhớ phòng khuê, hoài sáng óng
Môi thương quán vắng, cứ tô hồng
Tròn tay vẽ mộng, hai màu nhớ
Đủ ngón thêu hoa, bảy sắc vồng
Thiếp ngóng tin xa trông cánh Nhạn
Bao năm gặp lại, chàng vui không?
                                        Diệp Y Như

Trả Lời Y Như (Nguyễn Hải --Họa)

Tình nhớ nơi đây, em biết không?
Bao năm ủ mộng, suốt mùa đông
Kẻ thời đánh tiếng, trên môi héo?
Ai đó trao lời, dưới má hồng
Chốn Hải, đâu là bờ tím biếc?
Phương Như, ắt đấy bến cầu vồng?
Yêu thương bám víu theo mây gió!
Tình nhớ nơi đây, em biết không?
                                      Nguyễn Hải

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.