Ghen

                  ( Vỹ Quỳnh )
         
            Ghen
     (Tặng Vỹ Quỳnh)

Em đừng đứng trước gió chiều nay
Gió bám ngực đầy cuống váy bay
Kẻo tôi ghen đấy với ngàn gió
Em hãy bên tôi trong lúc này.

Vườn hoa dạo bước, về đi thôi
Hoa nở ngát hương bay khắp rồi
Kẻo hương thơm lạ bám em đấy
Chớ để thân ngà mất vị tôi...

Trời mưa, mau núp mưa em nghe!
Nắng cháy, em đừng vui với hè
Nắng mưa mê lắm đôi môi mọng
Tôi sẽ phải ghen cả tiếng Ve.

Phố đông người sẽ lắm người nhìn
Nên bước qua nhanh con phố xinh
Chứ không cánh bướm lại lưu luyến
Tôi phải buồn trong phút lặng thinh

Đừng cười với kẻ khen làn môi
Em đẹp, chỉ mình tôi biết thôi?
Đêm nằm ngủ mộng là tôi nhé!
Chớ mộng thấy ai ngoài thấy tôi?

Tôi muốn em xinh, xinh thật xinh
Để tôi giữ mãi của riêng mình
Báu vật này tôi xin cất giữ
Nên ghen là phải? Hỡi người tình!

Yêu quá nên ghen cả thế gian
Ghen trong nắng sớm với chiều tàn
Ghen đến dại khờ trong cát bụi
Nhưng tình tôi đó, những nồng nàn ./.
                 Nguyễn Hải (Sài Gòn 6/10/2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.