Khúc Sông Quê

Khúc Sông Quê 

Đây khúc sông quê phơi nắng tàn
Treo vai lãng tử giữa non ngàn
Chim bay cuối bãi vừng mây nổi
Cá lượn đầu dòng vết bọt tan
Mượn rượu vài chun, vui bến mộng
Vay thơ mấy chữ, hẹn cung đàn
Mới hay đất Mẹ thiên nhiên đó?
Trêu kẻ xưa về những thở than ./.
Nguyễn Hải 

Gặp lại thi hữu



Lâu lắm Nguyễn Hải đã không vào thivien.net xướng họa cùng các thi hữu nơi này nữa. Tưởng bỏ được cái nợ thi ca để chú tâm vào việc học, chỉ vu vơ cái Facebook này thôi? Ai ngờ nay online bị người xưa bắt gặp. Ba cậu thi hữu từng cùng mình làm nghiêng ngã thi đàn năm nào, giờ gặp lại nhau...Thì phải thơ với thẩn thôi. Đường Thi Tích Vân, Mạc Khanh, Thiên Đình Nhân, cả ba cố nhân thay nhau bắt mình ói thơ. Nay post lên Face giữ làm kỷ niệm và chia sẻ cùng quý độc giả bốn phương nhé!

Hội Ngộ Nguyễn Hải

Hội ngộ thi nhân khơi cuộc thơ (ĐTTV)
Đêm xuân bốn đứa thỏa canh mơ (TĐN)
Vài chun đọ núi, cao bao trượng? (NH)
Lắm chén so mây, rộng mấy bờ? (NH)
Lũ Én phương Nam mòn mắt đợi (MK)
Bầy Dơi cõi Bắc mỏi thân chờ (MK)
Điêu linh khối kẻ người thiên hạ (TĐN)
Mấy chữ con con cũng thẫn thờ (ĐTTV)
*******
Tha Hương (Nguyễn Hải - Xướng)

Theo đời cơm áo bỏ quê hương
Bụng đói, no lòng cái nhớ thương
Cuộc thế bàn về "Mèo khát mỡ"
Sòng đời luận tới "Chó thèm xương"
Nhìn trời khóc hận - chim không cánh?
Ngắm đất cười sầu - ngựa chẳng cương?
Nhắn khách tao nhân trong bốn bể
Mềm môi rượu nhạt mấy canh trường?
Nguyễn Hải

Hỏi Kẻ Tha Hương (Đường Thi Tích Vân - Họa)

Lữ khách ngồi đây mộng cố hương
Cô đơn khàn cổ gọi người thương
Khát ly rượu cạn, cổ khô nước
Thèm bát cơm đầy, da bọc xương
Chí lớn chưa xong, mồm chớ máu?
Tâm cao chửa trọn, miệng đừng cương?
Cao đầu hỏi kẻ miền cô lữ
Rượu uống quen không với đoạn trường?
Đường Thi Tích Vân

Cảm Thông Kẻ Tha Hương (Mạc Khanh - Họa)

Đắng lòng viết cạn chữ quê hương
Đất lạ, trời quen bạt hướng thương
Đứa tỉnh bền tâm tay hốt bạc
Thằng say nhục khí miệng nhai xương
Trời mây phủ bóng người buông lái
Biển gió đưa thuyền kẻ vững cương
Nguyễn Hải anh ơi! Phi nước thẳng
Tài hoa lãng tử mặc đêm trường
Mạc Khanh

Khoái Kiếp Tha Hương (Thiên Đình Nhân - Họa)

Tay nải trên vai chào cố hương
Trời Tây lắm gái để mà thương
Chị cao nắn thử, mông thừa mỡ
Em bự sờ xem, ngực thiếu xương
Khói thuốc phì phò như đá ngọc
Sừng dê nhấm nhấp tựa kim cương
Chơi cho bỏ kiếp người du lạc
Khóc hận thêm sầu vạn lý trường?
Thiên Đình Nhân
***********

Gửi Em Cảnh Xuân Thừa.


Gửi Em Cảnh Xuân Thừa.
(Tặng người tình phương Nam)

Anh gửi cho Em xuân chốn đây
Bên trời Hamburg ngút ngàn mây
Bên kia cánh Én phương Nam đó
Mòn mỏi bên này cánh Nhạn gầy

Anh viết câu thơ chẳng có xuân
Mai vàng thiếu sắc nét giai nhân
Còn đâu pháo nổ vang ngày Tết?
Chỉ tiếng lòng Anh đánh ngực trần

Bên này Anh thắp ngọn đèn màu
Trách hận trang thơ cái khổ nhau
Em đếm dùm Anh mùa cách biệt
Gom vào nỗi nhớ mùa xuân sau

Anh gửi cho Em quà cố hương
Nỗi lòng trai trẻ thiếu người thương
Gửi Em chút nắng miền cô lữ
Hong ấm môi ngoan chút mộng thường

Anh gửi cho Em chén rượu xuân
Nhấp môi đã thấy hận trào dâng
Mời Em nốc cạn mùa xuân nhé!
Say ngất đi Em vị cố nhân

Xuân đã xuân chưa, xuân đến chưa?
Để Anh nhắc lại chuyện xa xưa
Trông về đất Việt sầu con mắt
Xuân đến nơi đây, xuân cũng thừa ./.
                                  Nguyễn Hải

Chơi Xuân!


Chơi Xuân!

Ngồi đây bạc tóc nhớ quê hương
Lữ khách gieo thơ với dặm trường
Mỹ tửu vài chun mòn khắc đợi
Bồ đào mấy chén mỏi canh thương
Cao đầu ngắm Nhạn mờ dư ảnh
Cuối mặt trông hoa nhạt sắc tường
Xuân đến tao nhân bày dạ tiệc
Rượu, thi thiết đãi những tơ vương
                               Nguyễn Hải

Vịnh Ảnh



Vịnh Ảnh

Bên suối nhìn kìa có bốn thằng
Núi cao vọng lại cười nhe răng
Quyền tung mấy cú như mây thổi
Cước múa vài đường tựa gió phăng
Không áo vượt sông ba khúc đặng
Chẳng quần trèo núi bảy đường căng
Ngắm bầy con trẻ vô tư thế!
Trở lại thời xưa có được chăng?
                               Nguyễn Hải

Ta - Ngươi



Ta - Ngươi

(Tặng Hiệp)

Ta, Ngươi hai kẻ kiếp lưu vong
Mỏi bước đi chung lối viễn vông
Ngươi cắn lòng đau nhìn đất Mẹ
Ta buồn chén rượu với hư không

Hai đứa lạc loài nơi xứ Âu
Niềm riêng thức tỏ cạn canh thâu
Giời ơi! Chí lớn Ta, Ngươi đấy
Ngẫm lại mà trông bạc mái đầu

Công danh bèo bọt, Ta không màng
Cơm áo lụy vòng, Ngươi chẳng mang
Chỉ đó nỗi lòng đêm lữ thứ
Tỏ cùng nhau hết những thênh thang

Ngươi ơi! Mấy lúc cùng nhau say?
Thôi hãy cười vang, rợn chén này
Non nước ngoài kia sầu một hướng
Ngươi rồi sẽ thấy xứ chua cay

Ngươi tuổi đôi mươi sức trẻ trai
Ta thời gánh nợ hoằn trên vai
Câu thơ chỉ đó, lời than vãn
Nào có như Ngươi lắm chí tài

Ngươi cứ nhìn đi nẻo cố hương
Quê nghèo còn đấy những đau thương
Mai kia về lại, nhắn em nhỏ:
Manh áo tuổi thơ, thẹn mái trường

Ngươi ơi! Say chết một đêm nay
Cười đã môi điên tiếng nấc này?
                         Nguyễn Hải (Hamburg 10/2011)