Một bài thơ của Hiếu Linh


Tình hình là sáng nay bỏ bê công việc vò đầu vào mấy trang mạng. Mở hộp gmail ra nhận được một bài thơ khá là hay của Hiếu Linh. Hôm trước gặp ở Hamburg cô ấy cứ theo nhõng nhẽo đòi mình họa thơ mẫu đơn cho nàng đọc. Mình vu vơ không hứng họa vì phải lo học rối cả đầu. Mình nhớ vu vơ bảo làm thơ không những phải nói rõ được nỗi lòng chính, mà còn tô cho vần thơ phải đẹp, phải tỏ mình là người học cao hiểu rộng....Em lười nhác quá thôi! Chả chịu suy nghĩ gì cả? Chắc cô nàng ức lắm và si cả vần thơ mình rồi quá, mới rỏ một tác phẩm trứ danh nghe sầu não quá thôi. Gì mà chàng chàng thiếp thiếp, nghe như "lệ tràn sơn hà" luôn.  Tuy nhiên phải công nhận bài thơ của Hiếu Linh thật là hay. Ý tình chan chứa, vừa oán cho duyên người trắc trở, vừa xót cho phận mình xót xa.

    Lãnh vũ u song bất khả thinh
    Khiêu đăng nhàn khán Mẫu đơn đình
    Thế gian diệc hữu si ư ngã
    Khởi độc thương tâm thị Hiếu Linh?

    Bản dịch:

    Song lạnh mưa rên nghe chẳng nỡ
    Khêu đèn nhâm nhá Mẫu đơn đình
    Si tình có kẻ còn hơn thiếp
    Đâu chỉ đau lòng một Hiếu Linh?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.