Cái sự đi giầy


Đàn ông đứng trước tủ quần áo sẽ suy nghĩ khác phụ nữ như thế nào? Họ mất 5 phút để suy nghĩ rằng hôm nay sẽ mặc cái gì và 5 phút sau đấy họ đã có thể bước ra khỏi cửa, các bạn gái tất nhiên là sẽ phản đối ngay câu nói vừa rồi theo chiều hướng có lợi cho phái yếu đại loại như sau :

1. Chúng tôi đương nhiên là phải lỉnh kỉnh "phụ gia" rồi.

2. Con gái thì tất nhiên còn phải trang điểm nữa, tốn nhiều thời gian lắm chứ.

3. Suy cho cùng thì cũng là các chàng ngắm chứ ai.

Vân vân và vân vân…..

Nhưng mọi thứ không bao giờ hoàn toàn chính xác cho dù nó có nghiêng về bên nào đi chăng nữa. Thế bây giờ lại phải suy nghĩ xem : "Đàn ông khi chọn một đôi giầy mới thì sẽ khác phụ nữ như thế nào? Theo mình thì câu trả lời sẽ là. Bản chất sự chọn giầy của đàn ông và phụ nữ chẳng khác nhau tí nào.."

Các chị có thể trong 1 tuần mua 5 đôi giầy cao gót và sau khi thử 10 lần ở cửa hàng thì về nhà lại thử thêm 10 lần nữa để chắc chắn là mình mua đúng. Rất tiếc là các chị dường như chưa bao giờ mua đúng, cái lý thuyết "mua cực chuẩn" chỉ đúng cho tới khi các chị gặp được đôi giầy cũng y hệt như thế nhưng khác màu vào ngay ngày hôm sau chẳng hạn --> Thôi thì 2 màu lại càng tốt chứ sao. Đôi giầy một khi mua rồi sẽ không bao giờ có tội.

Thế còn các anh, chuyện bắt đầu trên sân bóng, đôi giầy thật kém duyên và có vẻ lực sút không đủ để "đóng" thủng lưới thằng cu thủ môn, thế là nào giầy đinh bằng da Kangouru, đinh bằng hợp kim siêu bền, thiết kế để sút bóng chính xác hơn, rất tiếc là các quảng cáo này chỉ đúng khi người đi giầy là…. Kaka hoặc Ro "vẩu". Nhưng các anh một khi mua giầy về rồi, thì tự tin hẳn lên, đi giầy mới đá cũng thấy "hay" hơn mặc dù là lực sút cũng vẫn chưa đủ để hạ thằng cu thủ môn --> Có lẽ hôm qua thức khuya quá. Mình cũng chẳng phải là ngoại lệ .

Nói tóm lại giầy vẫn là giầy không thể là kẻ thù và giầy luôn vô tội cho dù nó là giầy giống cái hay giầy giống đực.

Chuyện tình cảm có lẽ theo một khía cạnh nào đấy cũng như cái sự đi giầy.. Chúng ta luôn đi những đôi giầy mới một cách phấn khích và nâng niu nó hết mực. Cho đến một ngày ta cảm thấy thật bình thường khi "đi" nó vào chân và vứt bỏ nó trong một xó xỉnh nào đấy mà chẳng thèm ngó ngàng tới. Đôi lúc chúng ta cảm thấy không thoải mái với đôi giầy đang "đi" chỉ tại vì vài hạt cát rơi vào giầy, những "khó khăn" đại loại như vậy rồi sẽ qua rất mau, chỉ cần thò tay vào vứt những hạt sạn. Nhưng một khi đôi giầy đấy không còn „vừa“ nữa thì chắc chắn con người sẽ bỏ nó sang một bên vì nếu đi tiếp sẽ hỏng cả "chân" và hỏng cả "giầy". Sẽ rất khó có chuyện đi được lại một đôi giầy "không vừa" chân mặc dù điều đấy là hoàn toàn có thể, đôi giầy cũ có thể sẽ đẹp hơn, hoành tráng hơn lúc nó không vừa với đôi chân, nhưng đôi chân cũng đã khác rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.