Bên Kia Nỗi Nhớ

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi4jPV0rJTnHbXpPbPURwfYGj40xXruNOUo6ioRtBaS2FpgjGGkpsXZobK1B9qOou5ExGOe-QXthEepkdaEsCld0rZ8uEzrtLQpSrBlonzLK21hJ3RIWB_0xICuNCed1t-SWg0n-xDzrqQR/s400/1941133486_5d03f13807.jpg

Bên Kia Nỗi Nhớ

Anh đứng bên này quả địa cầu
Bên kia nỗi nhớ dạt trời Âu
Hoàng hôn cuối bãi vừng mây đó
Theo gió về đây vọng mối sầu

Đôi ta cách biệt mấy mươi năm
Em hỡi em ơi! Mãi biệt tăm
Có biết Sài Gòn mùa lá đổ?
Ru hồn giấc ngủ nơi xa xăm

Ai thời vẽ lối đường chim bay
Để kẻ tình si khóc mộng này
Khóe miệng vô duyên câu tiễn biệt
Cho ngàn đêm lẻ tím môi say

Anh bước mình anh trên lối xưa
Con tim tội nghiệp mơ duyên thừa
Bóng em chìm khắp con đường nhỏ
Mắt lệ ngấn dòng, tựa trận mưa

Em hỡi nhìn về nẻo cố hương
Bên này ngàn dặm Đại Tây Dương
Em rồi sẽ thấy miền quê Mẹ
Và có anh đây với nhớ thương

Trong nỗi hoài mong bờ thực hư
Môi anh đượm sặc mùi tương tư
Xa bao vạn dặm, mà xa quá?
Còn có em không? Như hỡi Như!
                               Nguyễn Hải (SG 3/2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.