Ngươi Ơi!

Ngươi Ơi!

Vẫn biết rằng Ngươi mai lấy chồng
Ta thời giữ mãi mối tình không
Cho nên ảo mộng còn lưu lạc
Tìm đến chân ai, khóc má hồng.

Ngươi ơi! Chẳng biết đời bao lâu
Tàn cuộc hương yêu mộng dấy sầu
Ta uống hồn Ngươi đêm đổ lệ
Hỏi lòng vạn chén: Người yêu đâu?

Người yêu Ta lạc ở phương nào?
Chớm nở nụ tình chưa kịp trao
Tình đã vội đi không tưởng tiếc
Ngươi ơi! Ta phải trả lời sao?

Một đóa phù dung còn ngát hương
Mê li chưa thỏa đã đau thương
Cho đêm quạnh quẽ tình chăn gối
Rượu đắng mềm môi sầu dặm trường.

Ta thả vào đêm tiếng thở dài
Nhìn trăng thôi mộng truyện Liêu Trai
Ái ân bỏ lửng trời hư ảo
Cái thẹn chiêm bao bởi gót hài.

Trong lối chân quen ngắm biệt ly
Sương đêm rũ đọng ướt làn mi
Nhìn trăng Ta khóc và Ta nhớ
Cái thuở yêu người, chẳng nghĩ chi!

Ngươi ơi! Ngươi vẫn nét giai nhân
Ta hóa cuồng nô trong xác thân
Điên loạn như muôn loài Quỷ Dữ
Gầm vang cướp lấy bóng Thiên Thần.

Thơ Ta nếu có chút huy hoàng
Cũng chẳng lấp đầy vết lỗ loang
Câm nín buông trôi đời mộng mị
Đồng khô xơ xác cõi hồn hoang

Ngươi ơi! Ta gọi chẳng thành lời
Trong tiếng yêu xưa ném cuối trời
Vô vọng đêm nay xây huyệt mộ
Âm ba tiếng gọi : Hề Ngươi ơi! ./.
                                   Nguyễn Hải

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.