Nhớ Cố Hương

Nhớ Cố Hương
( Gửi chị Kim )

Lạnh đông đương độ tan vào xuân
Phiêu lãng chân mây đưa bước chân
Cỏ lạ, hương hoa say cánh bướm
Gió ru nỗi nhớ thật bâng khuâng

Tết nay em lại chửa về được?
Đành viết bài thơ gửi cố hương
Nhớ sao người chị nơi xa ấy
Ngày Tết mà sao thật chán chường
Thôi rồi ăn Tết cùng thiên hạ
Nghĩ lại cũng vui như lẽ thường
Tuy tiền chẳng có, nợ đầy túi
Áo cũ mặc vào bách phố phường
Em biết chị Kim buồn lắm lắm!
Thằng em ngày Tết bạt muôn phương
Ai bảo mãi vui duyên giấy mực?
Giờ đây phải khóc với yêu thương
Chị ạ! Tết này tuy có vắng?
Nhưng rồi em sẽ về quê hương
Trong ánh sao đêm bừng ánh lửa
Một ngày sum họp kẻ tha hương
Tết chốn đây, em nào có chán?
Mai, Đào, Lan, Cúc rớt đầy đường
Có cả rượu ngon mặc sức uống
Tuy cô đơn, chẳng bóng người thương
Em cũng chẳng cần tình bạc bẽo
Mơ chi luyến ái chốn đời thường
Bạc lắm, kẻ đầu môi trót lưỡi
Nào còn dám mộng với yêu đương?
Căn gác đìu hiu thật quạnh quẽ
Một mình cô độc với văn chương
Em vẽ thế gian trong ánh mắt
Kẻ giàu một lũ bạc như sương
Tội lắm kẻ nghèo chẳng áo mặc
Đêm dài nằm ngủ đất là giường
Phú Trọc ti toe bàn thế sự?
Nghe mà phát ngán bọn cùng đường
Mấy chốc ngày xuân đến vội vã
Em chưa kịp sắm chút yêu thương
Nên phải cô đơn ngày nắng tắt
Đêm dài bóng Nguyệt thật nghê thường
Tay bút họa thơ buồn muốn khóc
Nghe lòng đánh nhịp với tơ vương
Em hỏi trăng mờ sầu mấy dặm
Có bằng vạn lý chốn canh trường?
Trăng cũng như em chẳng có Tết?
Nên buồn ủ rũ nhớ quê hương
Chị hỡi! Em đây về chửa được?
Đành thôi gửi chị chút yêu thương
Gọi là quà Tết trong nhung nhớ
Dâng chị bài thơ "Nhớ cố hương"

Chị hỡi! Em đây về chửa được?
Đành thôi gửi chị chút yêu thương
                                       Nguyễn Hải

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.