Cảm Thông




Cảm Thông

Tuyết trắng mù bay che lối hoa
Ngọn đèn heo hắt thâu canh tà
Gió đông bốn hướng từ đâu đến?
Khóc hộ thi nhân nỗi nhớ nhà.

Phương Nam mỏi mắt mà trông về
Đất khách ngồi đây hồn tái tê
Chén rượu chờ trăng, đêm lẻ bạn
Một bầu tâm sự đọ sơn khê.

Kìa lũ bồ câu nóc giáo đường
Cùng ta trốn ngủ với canh trường
Từng đôi rũ xuống hồn nhiên ngắm
Dư vị thơ kia hoài cố hương.

Ta ở nơi này, em ở đâu?
Mình ta duy chỉ một trời Âu
Hỡi em gái Việt xa xăm đó
Có biết đêm dài lắm mối sầu?

Thôi nhé thơ ơi! Vạn nẻo đường
Chia nhau cay đắng của yêu thương
Nỗi buồn cô lữ này.... ừ nhỉ?
Cắt nửa vầng trăng, gửi cố hương ./.
                                          Nguyễn Hải

5 nhận xét:

  1. Em ở nơi này anh chốn đâu
    Mịt mù xa cách bóng trời âu
    Vầng trăng anh gửi em đâu thấy
    Bởi chửa đến đây đã sáng ngày...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trăng mờ một bóng hỏi em đâu?
      Gió tuyết mù bay bạt xứ Âu
      Len lén dòng thơ còn ngấn lệ
      Ban mai chẳng sáng một cơn sầu

      Xóa
    2. Phương Nam ửng đỏ buổi bình mình
      Giá rét trời Âu anh một mình
      Vần thơ anh gửi đầy nhung nhớ
      Em mở thơ ra hong gió trời

      Xóa
    3. Phương Nam xa lắm bóng em hiền
      Nhấp chén hoàng hôn vị muộn phiền
      Ta gọi tên em môi tím dại
      Một lời chưa thốt đã vô duyên

      Xóa
  2. Hoàng hôn phủ tím cả trang thơ
    Hỏi lòng thi sỹ có trông chờ
    Bởi ngày bên này, đêm bên nớ
    Gặp nhau chỉ mỗi ở trang thơ

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.