Chiêu Hồn Ca

http://quynhhop.files.wordpress.com/2010/11/t.jpg


Chiêu Hồn Ca

Từ giã đam mê những mộng đời
Tôi theo cánh gió vượt trùng khơi
Trần gian chốn đó u sầu quá!
Chẳng thể reo vui một kiếp người.

Tôi đi tìm hái đóa hoa hồn
Con mắt đa tình dậy sóng cồn
Điên đảo ôm ghì chiều biển vắng
Một tôi đốt cháy cả hoàng hôn.

Vái lạy trời cao mau hiển linh
Về đây nhập xác kẻ đa tình
Hồn tôi một khối sầu giam lỏng
Tiếng thét chiều nay, mộng hiện hình.

Con Nhện mê si nhả lưới thương
Hồn tôi mắc phải trời yêu đương
Vẫy vùng chẳng thoát những yêu mị
Nên lệ đìu hiu rớt giữa đường.

Này trăng, này gió cứ theo tôi
Hồn mộng bay đi, gãy cánh rồi?
Thương tích năm nao, tôi hóa giải
Đêm nay Hồn-Mộng sẽ thành đôi.

Ngồi đây một bóng dưới trăng tà
Tôi sẽ chiêu hồn những bóng Ma
Dạ tiệc đêm nay, say bí tủy
Tay nâng chén mộng, ngóng kiêu sa

Hồn hỡi! Hồn ơi! Trăng dạ đài
Khoác lên mình ngọc, thoát phàm thai
Mau cười một trận vang dâu bể
Cõi tục rùng mình dưới gót hài.

Mộng hỡi! Mộng ơi! Mau hiện ngay?
Canh khuya vắng lặng, ám ly này
Trong vùng cấm địa vành môi chết
Vầng trán suy tư, một trận say.

Hồn nhớ, hồn đau, hồn chán chường
Về đây chứng diện cõi vô thường
Hồn nào nhem nhuốt tay tình ái
Rửa sạch hồng trần, tẩm lệ thương ./.
                                   Nguyễn Hải (SG 9/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.