Say cùng ta


Say cùng ta

Em gẫy cho ta khúc tự tình
Đàn em buông thoả ngón tay xinh
Nâng chén sầu, vườn nhạc réo rắt
Cùng say em hỡi! Chốn điêu linh

Uống cho cung Nguyệt ngã nghiêng say
Cho rượu quay cuồng cả đất dày
Để vương vãi khắp đêm cô tịch
Một chén ly nồng vị đắng cay

Nào ta cùng đến xứ mê ly
Sầu hận thế gian chả thiết gì?
Cùng trời phóng đãng ta nhìn hết,
Bao kẻ phàm phu khóc cái chi?

Chếnh choáng men say bước lả lơi
Hồn say bỗng tỉnh ngẫm nhìn đời
Vũ trụ bao la sâu đáy cốc
Càn Khôn nốc cạn hỡi người ơi!

Hồn lạc, hồn say tận cõi Tiên
Cung Hằng chao đảo như con thuyền
Chẳng đoái hoài chi nhân thế nữa...
Nhạc trần tơ phím mãi vô duyên

Say cùng ta nhé! Nàng Lê Lan
Chớ để đường thơ phai úa tàn
Đây vần thơ họa trong bầu rượu
Ươm bởi men tình cõi địa đàng

Tinh hoa sắc nhuỵ vạn sầu đông
Trang điểm đêm say thẹn má hồng
Lầu thơ nghiêng ngã rượu càng chảy
Vắt cạn tâm tư những mộng lòng

Hỡi ôi! Bóng Nguyệt té xiêu rồi
Từng mảnh trăng ngà tan nát trôi
Lê Lan em hỡi! chớ dừng lại
Cứ rót cho đầy chén đắng môi ./.

                                    Nguyễn Hải (SG 11/2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.