Trên Bước Tình Sầu

timyeu3jpg.jpg picture by xuan_hoa1

Trên Bước Tình Sầu

Tôi đã về đây, ngồi lại đây
Độc cô đối diện mối sầu này
Đem thơ khóc hận gửi thiên hạ
Ai tỏ cùng tôi những đắng cay?

Giang hồ bụi lấp dấu chân đi
Lơ láo nhìn đời bỗng dị kì
Tiếng thở hôm nao như tắt lịm
Len vào nhịp thở của tim si.

Tôi đời thi sĩ của thương yêu
Từng đến trao người chút mĩ miều
Rồi tặng cho nhau những mộng ảo
U mê nằm mãi bến Đìu Hiu.

Tôi cắt tay mình cho rỉ máu
Để từng thớ thịt thấm đau thương
Tôi còn ngu muội, hay chưa tỉnh?
Mà ngắm mây hồng, lại vấn vương?

Ngày Hạ mây hồng đợi gió về
Tôi dang tay hái trái si mê
Ép thành vị ngọt trên môi mọng
Cùng nếm men nồng câu hẹn thề.

Thu đến cho tôi cõi mộng vàng
Ngu ngơ mà nhặt những hân hoan
Đem dâng Nữ Chúa loài hoa đẹp!
Nàng nhận nên trời hoá địa đàng.

Tình kia đẹp thế, nói sao vừa?
Tôi đã yêu rồi, người biết chưa?
Tình đẹp long lanh nhưng dễ vỡ
Thoáng qua nhắc lại đã xa xưa.

Tôi muốn trăng thanh đừng sáng nữa?
Cũng như muốn tắt cả tinh cầu
Lạc vào bóng tối mà im nhé!
Đừng cố yêu người bởi vực sầu.

Tay bút nghiêng tay một chữ Thơ
Chữ Tình đã gãy nào ai ngờ?
Thơ Tình tôi viết như còn thiếu?
Ở đắng cay nhau chữ Mộng Hờ!

ÔI! Em có phải vị Linh Mục?
Đã đến trước tôi giải nợ duyên
Quỳ xuống chân Em mà rửa tội
Để tôi thoát khỏi một lời nguyền.

Hãy đi đến tận nghĩa thương đau
Dừng lại nơi đây trong mắt nhau
Khe khẽ mà nghe trên nhịp thở
Chứa đầy vị ngọt cho mai sau.

Cảm ơn Em nhé! Hỡi người tình
Phút ấy cho tôi một bóng hình
Xin tạ ơn Em ban trái đắng
Để tôi lệ nhớ buổi trung trinh ./.
                               Nguyễn Hải (SG 2/5/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.