Nàng Thơ Sầu

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1FmphUisRyB7-cy322Svx5YRBeMnPvKpuuSETcvTl014RtDceyY8JeyrAJKZRVy9e285h8qH8Zwm6QdVGNv_glX2drbyKXktCMyNvJvz3bwe1AZVPK4pEgUJHMYoMIuHNrpqkHPRZarU/s1600/securedownload.jpg


Nàng Thơ Sầu

Nàng là quán trọ ở chân trời
Ta khách phong lưu ghé lại chơi
Dẫn bước đam mê vào lối mộng
Tay hoa nàng rót chén say đời

Ân ái mùa trăng dan díu thêm
Cánh hoa man dại rụng bên thềm
Cầm, kỳ, thi, tửu cùng ta nhé!
Phóng đãng lên đi hỡi bướm đêm

Từng trang giấy trắng, mực ta chờ
Tay bút nghiêng tay, ta vẽ mơ
Vẽ chén rượu cay, mùi chán nản
Và trong tiếng nấc gọi Nàng Thơ

Trời cao cánh gió đuổi mây trôi
Mặt đất niềm riêng khẽ đánh môi
Thế sự buông vai đời lữ thứ
Nàng Thơ mai mỉa cả ta rồi?

Nàng là quán trọ, hay là Thơ?
Tên khách phong trần bỗng dại khờ
Chẳng biết nơi đây vùng thống khổ?
Nên tơ tưởng giữa xứ hoang sơ

Hãy rót cho đầy chén tả tơi
Say trong ô uế kiếp con người
Mảnh trăng mai mọt còn khiêu khích?
Một chút lả lơi trong tiếng cười

Nàng Thơ hề hỡi! Nàng Thơ sầu
Thương xót ta chi những giọt châu?
Lời nói yêu thương, lời ủy mị?
Kìa trời hoang phế thuở ban đầu

Thứ lỗi cho ta, người khách lạ!
Rỏ lời mật ngọt trong cuồng si
Đem bao tình ái vào quên lãng
Để phút giây kia khóc biệt ly

Mai ta trở gót giầy thi sĩ
Nàng đổ lệ buồn cho xác thân
Thương kẻ khách thơ đêm ảo vọng
Còn mê đắm tiếng. Hề giai nhân! ./.
                             Nguyễn Hải (SG 2/2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.