Đừng

Đừng

Đừng đến bên em mà nói yêu
Con tim chết đuối đã bao chiều
Đừng níu chi anh chút luyến ái
Bỏ hoang đêm vắng chốn cô liêu

Đừng gõ cửa tâm hồn dại khờ
Đừng gom hết nhớ viết thành thơ
Em sợ lệ tràn lên khóe mắt
Đêm dài thấm ướt đêm bơ vơ

Đừng dìu em đến bến si mê
Trăng lạnh đã trôi câu hẹn thề
Đừng buông câu nói ai chờ đợi
Đừng nhé anh! Chia li cận kề

Đừng thương, đừng tội kiếp hồng nhan
Bạc phận lỡ làng cõi thế gian
Má hồng tô điểm đời nhi nữ
Thẹn phấn, thù son trong lệ tan

Đừng đến cho lòng em giá băng
Vần thi vui họa với cung trăng
Mộng đẹp, mộng xinh còn đấy nhỉ?
Cho lòng em nói câu đừng chăng?

Anh hỡi mãi trong câu nói đừng
Chúng ta hai kẻ kiếp người dưng
Nào sẽ bước chung một lối mộng
Đôi ta là thế, lệ đừng rưng...?

Đừng bước vào đời em nhé anh
Trái tim nhỏ bé nào màu xanh?
Tình đẹp người trao, em đánh mất
Chỉ còn lệ nhớ suốt năm canh ./.
                               Nguyễn Hải

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.