Tương Tư Bến Nhớ


rain1.jpg image by khoai_tay_chien_194
Tương Tư Bến Nhớ
         ( Tặng Lê Lan )
Tôi vén mây trời tìm chút thơ
Hồn tôi chết đuối tự bao giờ?
Kể từ hôm ấy anh quay bước
Tôi ngẫn ngơ hồn, lại ngẫn ngơ

Anh âu yếm nói - Hỡi giai nhân
Má thắm, môi hồng rơi cõi trần
Đẹp quá nét xinh tô sắc thắm
Để anh vương vấn nợ thi nhân

Tôi tương tư mãi một chàng trai
Tuổi trẻ hào hoa đầy trí tài
Nhưng tôi phải khóc vì nhung nhớ
Ai bỏ mình tôi thấm lệ phai

Xuân đến rồi đi, Xuân chẳng về
Nhịp theo cánh nhớ, cháy ngày hè
Chiếc lá mùa Thu thôi gió rụng
Đông kia lạnh lẽo, hồn tái tê

Lệ buồn nhỏ xuống hết đêm nay
Chén rượu vơi đầy, tôi uống say
Chát vị môi tràn lên khóe mắt
Cho thêm dòng lệ thấm chua cay

Tôi nhìn phố thị chốn Sài Gòn
Bóng Nguyệt tàn đêm đã héo hon
Phố đêm giăng lối còn vương mộng
Dạ nhớ nào đây trong mỏi mòn?

Quanh đây mặt đất chỉ mình tôi
Xa thẳm mây trời, anh mất rồi
Còn lại bên tôi ngàn nỗi nhớ
Vần thơ buồn, chỉ thế! Than ôi!
                           Nguyễn Hải (SG 6/1/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.