Mộng Tình Ca

http://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTIDQFYQeL_jAcHrTvbGXDuzhjBpdV_3deN0Eb7l13MFhwZT0hyxq567GNF


Mộng Tình Ca
(Nhớ Nhã Phương)

Đêm buồn trở giấc vào canh thâu
Nghe tiếng Em cười, vọng mối sầu
Tôi ném cơn mê còn ngái ngủ
Vào đêm mộng tưởng thuở ban đầu.

Em ước hẹn gì với cuộc tình?
Để câu tan vỡ, tím môi xinh
Để mê li chết giữa tro lạnh
Và kẻ cô đơn, chết một mình.

Sao tắt rồi Em, bởi lệ rưng
Hồn kia ngóng nguyệt cũng vô chừng
Đám mây hờ hững tan từng mảnh
Gió lạnh lùng gió, thôi chẳng ngừng

Lũ bướm trong đêm chầm chậm bay
Bóng ma Người Mộng bước đâu đây?
Hỏi Nàng chốn đó, có chi lạ?
Mỉm miệng Nàng cười "tìm bến say".

Tôi ghê rợn uống hết mê li
Em nhập rượu nồng, ngọt dị kỳ?
Tôi uống ngực Em, say mắt đẹp
Trong cơn du lạc, lướt tình si.

Em lau giọt lệ trên môi tôi
Cười bảo rằng đây, giọt lệ đời
Cứ rỏ xuống đi duyên tận thế
Cho hồn trinh nữ vượt trùng khơi

Em vẫn lã lơi giữa bến say
Tung tăng bắt gió, ám đầu mày
Em nào biết được, tôi đau khổ?
Nên chẳng thương cho, những đắng cay.

Trăng soi đáy cốc, tàn vào đêm
Một đóa phù dung, rụng nát thềm
Em khẽ bước đi, không ngoảng lại?
Tôi ôm mặt khóc, gọi tên Em.

Tên Em là nhớ thương vô bờ
Là mộng tình đau, hồn của Thơ
Là những đêm dài thêu dáng mộng
Một Tôi chẳng thể tỉnh cơn mơ.
                             Nguyễn Hải (SG 9/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.