Nằm bệnh


Nằm bệnh
(Gửi Nàng thơ)

Mấy nay nằm bệnh buồn không thôi
Khăn nóng mặt khô lạnh cả môi
Cái thân đau bệnh, anh buồn lắm!
Anh thấy đời người được mấy hồi?

Hôm ấy đi xe gặp bọn say
Nghĩ đời máu chảy thật là hay?
Cái chết đâu xa, chỉ trước mặt
Thương ôi! giờ tử chẳng hôm nay?

Bệnh viện người đông, chật cứng người
Kẻ buồn, người khóc, chẳng ai cười
Thấy tội mẹ già trong vội vã
Khóc thằng con bệnh, tuổi đôi mươi

Người bệnh nằm đầy chờ mãi thôi
Ngoài hiên người chị khóc liên hồi
Chẳng đoái hoài chi người áo trắng
Hỡi ôi! Bác sỹ cứu em tôi!

Thương cho con bệnh, ôi thương thay
Mệt nhoài ũ rũ xiết đôi tay
Thoi thóp đợi chờ ai cứu giúp
Nếu chẳng có tiền chết kệ mày?

Nàng thơ ạ! Biết nói làm sao?
Cái cảnh đời này, nói thế nào?
Tay thơ nghiêng bút, anh buồn lắm
Nhìn lại thân mình, lệ cúi chào...

Mong trời thương xót tấm thân này
Khổ một cho mình, người khổ thay
Em đừng buồn nữa, nàng thơ nhé!
Nghĩ lại nằm đây cũng thấy hay?

               Nguyễn Hải (Giường bệnh 11/12/2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.