Bến Xưa


Bến Xưa

Bảo rằng em chửa có chồng?
Tôi sang gặp phải bến sông vắng đò
Nên duyên một buổi hẹn hò
Vô duyên cuối mặt nỗi lo xứ phiền
Này em má lúm đồng tiền
Sao em quên mất một miền nhớ nhung
Tương tư còn thấm lạnh lùng
Yêu đương có đượm một vùng thương đau
Trầu xưa thôi quấn buồng cau
Gỡ buông tóc rối gẫy màu chia li
Bến nay còn đợi chờ chi?
Đìu hiu một Gã buồn gì nơi đây?
Em Hoàng Lan ạ! Nhớ thay...
Tình xưa theo gió bám mây về trời

Con sông như hóa biển khơi
Mi hoen lệ đổ tơi bời niềm đau
Thôi đành quay bước về mau
Bến xưa rũ bóng từ lâu hỡi Nàng!

                   Nguyễn Hải (SG 21/12/2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.