Thơ Anh


Thơ Anh
( Tặng Trúc Giang )

Anh nào có biết làm thơ
Chỉ đôi vần họa vu vơ đấy mà
Thơ anh tả nét kiêu sa
Thơ say nét đẹp ngọc ngà em yêu

Thơ giăng lối mộng mỹ miều
Để anh bước giữa muôn chiều bóng em
Thơ anh e thẹn bên rèm
Thoáng nhìn dáng ngọc say mèm yêu... đương

Thơ anh viết giữa đời thường
Trong muôn vạn nẻo bên đường si mê
Thơ anh tìm chút ngô nghê
Để ta bước nhẹ lối về.... bướm bay

Thơ anh viết bởi cơn say
Viết trong bầu rượu những ngày bi ai
Thơ anh buồn tấm thân trai
Một đời thua thiệt chí tài chẳng đâu?

Thơ anh có vạn nỗi sầu
Có niềm cay đắng, có câu vọng buồn
Thơ say bóng lả chiều buông
Trăng nghiêng vuốt mặt một luồng thương đau

Thơ anh khóc hận đời nhau
Duyên tình đã lỡ...trong màu yêu... đương
Thơ anh viết bởi nhớ thương
Từng sâu khóe mắt...một phường đắng cay

Thơ anh ôm trọn vòng tay
Vòng tay ân ái đã bay... mất rồi
Thơ anh gào thét làn môi
Thơ đòi tóc rối trên đồi tương... tư...

Em ơi! nhân thế thực - hư
Thơ anh xin nói tạ từ mộng mơ
Anh nào có biết làm thơ?
Tay thơ thi sĩ bao giờ trọn tay?

Em ơi! Nói nhỏ câu này
"Thơ tình vẫn muốn đắm say cùng người"
Cho dù đời có tả tơi
Thơ anh vẫn thế những lời mộng... mơ

Em ơi! chẳng biết làm thơ
Thơ nào viết nỗi một bờ tương.. tư?
                      Nguyễn Hải (Sài Gòn 11/2010)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.