Xuân Say


 Xuân Say
(Tặng Quỳnh Hương)

Đêm tận bóng dài sâu đáy ly
Cay nồng khóe mắt, ướt bờ mi
Uống cạn cùng em, ta uống cạn
Rượu xuân ấp ủ, mối tình si.

Dừng lại bến yêu mà ngắm trăng
Phải em không đấy, hỡi Cô Hằng
Xin em chút mộng phút ân ái
Gối lã đêm thâu có được chăng?

Ghé vào hoang dại cánh tay nàng
Buông thỏa tay đơn cõi mộng vàng
Chén đắng môi điên, đêm khắc khoải
Rượu ơi! Chớ cạn, chớ mơ màng...

Chao đảo đất trời chưa kẻ say
Uống hoài chẳng hết, rượu còn đầy
Cứ rót cùng ta như thế nhé!
Uống cho hàm ngọc chạm đôi tay.

Ta với sao trời, hái cả trăng
Kết nên vườn mộng, đêm hoa đăng
Nàng thơ có đến, xin dừng bước
Quân tử chẳng say, há nhố nhăng?

Môi say chạm cốc tự bao giờ
Thi sĩ yêu thương vẫn dại khờ
Xuân hãy còn xuân đừng hối tiếc
Tình si chớ thẹn với ngây thơ.

Vai trần buộc lại mây lang thang
Mau đến mà yêu kẻo lỡ làng
Ta kẻ lãng du miền đất hứa
Này đây xin gục trên tay nàng ./.
                       Nguyễn Hải (Sài Gòn 27/1/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.